Nối tiếp chiến dịch “Viết nhân mùa Vu Lan” của Hotcourses, một bạn đọc có nickname Chieu Nguyen đã nhờ chúng tôi gửi đến bố mẹ của mình những sẻ chia mà bạn luôn giấu kín lâu nay. Chúng tôi rất vui vì được làm cầu nối cho những trái tim dù ở xa gia đình nhưng vẫn luôn nghĩ về những kí ức tuổi nhỏ với tất cả tấm lòng.
Hãy gửi những cảm xúc của bạn đến địa chỉ info@hotcourses.vn để bày tỏ những tình cảm mà bạn muốn dành cho bố mẹ. Những bài được chọn đăng trên trang www.hotcourses.vn sẽ được chúng tôi in ra và gửi về tận địa chỉ bố mẹ bạn tại Việt Nam, cùng một phần quà ý nghĩa từ Hotcourses. Chính vì thế, bạn nhớ ghi rõ họ tên và địa chỉ người nhận để chúng tôi tiện liên lạc nhé.
Thời hạn nhận thư là ngày 31.8.2012 tuy nhiên chúng tôi sẽ tiếp tục đăng bài cho đến ngày 15.9.2012.
>> Viết nhân mùa Vu Lan: Con đã lớn khôn từ gánh hàng của Mẹ
>> Viết nhân mùa Vu Lan: I’m not ready to go
Mùa Vu Lan đầu tiên gửi mẹ và bố yêu dấu!
Mẹ ạ, bây giờ con mới biết mùa Vu Lan là mùa để bày tỏ lòng biết ơn và sự kính trọng của bản thân với gia đình với bố và mẹ.
Khi con ngồi viết những dòng này con thật sự rất nhớ gia đình mình, nhớ những lần gia đình mình nằm chung một chiếc giường, nhớ những lần bố mẹ con và chị cùng ngồi cười những trò nghịch ngợm của đứa em trai bé bỏng. Con nhớ lắm những đêm nằm tâm sự cùng mẹ và vì có khoảng ngắn thời gian tâm sự với mẹ con mới biết người hiểu con thực sự chỉ có bố và mẹ.
Con đi học xa nhà từ khi con còn bé, lớn lên rồi con cũng đi càng xa thế nên con không thể có một thời gian dài ở bên gia đình như bao bạn bè khác. Bạn bè con bảo rằng con vui sướng nhất khi không ở gần bố và mẹ. Nhưng bố mẹ ơi, con thèm được như họ lắm, thèm được mỗi ngày có bố mẹ gọi dậy đi học, thèm được mẹ chuẩn bị cho đồ ăn sáng rồi bố sẽ đưa con đến trường! Nhưng lâu lắm rồi con không được như thế mẹ nhỉ.
Nhớ năm con học lớp 5, lũ lụt to lắm. Mẹ sợ con và chị xảy ra chuyện không hay, thế nên dù trời có mưa, đường có bị chặn không đi được nữa mà mẹ vẫn cố gắng đến với chị em con. Lúc con thấy mẹ xuống với chị em con mà con thương mẹ biết bao, nhìn mẹ một đêm không ngủ lo cho con mẹ mà dù nguy hiểm thế nào mẹ cũng đến bên bọn con. nhưng lúc đấy con có biết gì đâu mẹ, còn nhỏ chỉ biết thương mẹ nhất thời thế mà thôi. Đáng lẽ con phải cố gắng học hành thật giỏi để không phụ lòng bố mẹ thế mà con lại theo bạn bè đi chơi để mẹ phải lo thật nhiều. Để hằn lên mẹ bao nỗi âu lo, và đến tận bây giờ vẫn không thể vơi đi chút nào.
Nhớ lại ngày con chuẩn bị đi xa, mẹ lo cho con không thiếu thứ gì chỉ bởi vì mẹ sợ lần đầu đi xa như thế con sẽ không biết cách mua sắm. Đêm trước lúc đi xa mẹ còn sợ con buồn mà cứ hỏi rằng con có hối hận không! Đúng là con có hối hận vì ở xa thế này nhớ mẹ đến da diết con cũng không thể về với mẹ được. Nhớ mẹ con chỉ có thể nghe giọng mẹ được thôi.
Đến lúc đi học xa thế này con mới nhận ra bố mẹ quan trọng với con nhường nào, dù con có thế nào bố mẹ vẫn luôn ở cạnh con. Bố mẹ luôn là là chỗ dựa cho con để khi con vấp ngã con vẫn biết rằng có một niềm tin vững mạnh phía sau con, luôn quan tâm và che chở con.
Con đã tự hứa rằng con sẽ không làm mẹ phải buồn phải lo lắng, thế mà lần này con vẫn cứ làm mẹ lo lắng. Mẹ ơi đến lúc nào con mới thôi không khiến mẹ phải lo lắng nữa đây. Có lẽ cả cuộc đời này mẹ chỉ lo cho gia đình cho con cái mẹ thôi. Người ta nói cha mẹ thương con bằng trời bằng bể. Đúng thế mẹ ạ, tình yêu thương mẹ dành cho con cả cuộc đời này con không thể nào báo đáp được hết.
Mẹ ạ, 21 năm qua con đã gây ra bao lỗi lầm nhưng chưa lần nào con nói tiếng xin lỗi với mẹ, con thật bất hiếu phải không mẹ.
Mẹ ơi con xin lỗi mẹ nhiều lắm, tha thứ cho bao thiếu sót, bao dại dột, bao nhiêu sai lầm của con mẹ nhé. Con hứa sẽ cố gắng trên bước đường con đã chọn, dù khó khăn nhưng con tin nếu có mẹ bên cạnh thỳ không có chông gai nào ngăn bước của con mẹ ạ! Con yêu bố mẹ nhiều lắm!
__________________________
Link hữu ích
>> Kinh nghiệm bay đường dài du học lần đầu
>> Tìm học bổng